Trang

Thứ Bảy, 28 tháng 6, 2014

CẢM NHẬN MỘT CHUYẾN ĐI (Phần 2)


VÌ CUỘC ĐỜI LÀ NHỮNG CHUYẾN ĐI....


Trong cuộc đời của mỗi con người, ai cũng sẽ có những chuyến đi xa nơi mình sinh sống. Và với riêng tôi cũng vậy, tôi cũng từng có rất nhiều chuyến đi, với gia đình, với bạn bè.. Nhưng đối với tôi, chuyến đi này là một chuyến đi ấn tượng nhất từ trước đến nay, chuyến đi này đã đọng lại trong tôi một kí ức đẹp và không thể nào quên…

Mỗi ngày trôi qua, mỗi một địa danh nơi mình đến đã tạo cho tôi những cung bậc cảm xúc rất riêng biệt mà cái cảm xúc đó khó có thể thể hiện bằng lời, và tôi chỉ có thể nói : Đó là một cảm giác không thể nào quên trong kí ức của Tôi qua chuyến đi này.

Và - Qua mỗi chuyến đi như thế này, điều mà tôi

mong muốn nhất là những đứa trẻ còn

 học được cách yêu thương gia đình, bạn bè, yêu

thiên nhiên và có ý thức bảo vệ môi trường. Mỗi 

một nơi chúng tôi đi, mỗi một địa danh nơi

chúng tôi đến đều là cơ hội để trẻ được trải 

nghiệm và rèn luyện cho mình những kỹ năng 

cần thiết trong tương lai, được cọ sát và học hỏi 

sự quan tâm chăm sóc lẫn nhau,  đồng thời đây 

cũng là cơ hội để các bậc phụ huynh như chúng 

tôi thể hiện được tình yêu thương, chăm sóc của 

mình với con trẻ, giúp chúng mau trưởng thành 

hơn!!!

Ngày 16/06/2014! Ngày thứ hai ở Đà Lạt.


(Sớm mai Đà Lạt sương mù phủ khắp thành phố)

6h sáng, bọn trẻ con đã inh ỏi í ới gọi nhau dậy để tiếp tục cuộc hành trình (mặc dù, ở nhà á, có mà gọi ời ời các nàng, và các chàng cũng phải 9,10h mới bình minh í) làm cho mẹ cháu đang mơ màng cũng phải bừng giấc – Chả là mẹ cháu phụ trách đám trẻ con (vì đứa nào cũng đòi ngủ với Dì mà J).

Sáng sớm, được “vươn vai” giữa căn phòng màu trắng đẹp đẽ nằm trên lưng chừng núi, nhìn ra khung cửa, xung quanh mây mù bao phủ, thi thoảng vài cơn gió se se lạnh thổi qua ô cửa sổ -  thấy bình yên quá. 


"Đà Lạt, một buổi sớm yên bình!"







 































Bữa điểm tâm ngày đầu tiên ở đây là món “Bún Bò Huế”, phải nói là rất ngon, rất đậm chất Huế mỗi tội nước dùng cay quá nên ai cũng xuýt xoa J. Bọn trẻ thì vừa ăn vừa thè lưỡi thổi phù phù, mỗi thìa bún là thêm một ngụm trà đá (được free) :v, cay là thế cơ mà cuối cùng rồi cũng chẳng còn cọng bún nào trong bát nữa…Thế là mừng, bọn trẻ ăn được là mừng húm.


Rồi thì 10h sáng cả nhà cũng bắt đầu cuộc hành trình cùng với chiếc oto 16 chỗ để khám phá mảnh đất dấu yêu này.






CHINH PHỤC ĐỈNH LANGBIANG HUYỀN THOẠI!



"Lang Biang – là hai tên ghép từ câu chuyện của chàng K’lang và nàng H'biang theo truyền thuyết của dân tộc K'Ho. Câu chuyện tình của chàng K’lang và người con gái tên H'biang đã làm xúc động bao du khách khi đặt chân đến đây. Nhà K’lang và H'biang đều ở dưới chân núi, họ tình cờ gặp nhau trong một lần lên rừng hái quả. H'biang gặp nạn và chàng K’lang đã dũng cảm cứu nàng thoát khỏi đàn sói hung dữ. 



        Một lần gặp gỡ nhưng cả hai đã cảm mến, rồi họ đem lòng yêu nhau. Nhưng do lời nguyền giữa 2 tộc người mà H'biang không thể lấy K’lang làm chồng. Vượt qua tục lệ khắt khe và lễ giáo, hai người vẫn quyết tâm đến với nhau. Họ trở thành chồng vợ rồi bỏ đến một nơi trên đỉnh núi để sinh sống. Khi H'biang bị bệnh, K’lang tìm mọi cách chữa trị nhưng không khỏi. Chàng đành quay về báo cho buôn làng để tìm cách cứu nàng. 

Kết thúc câu chuyện, H'biang bị chết do nàng đỡ mũi tên có tẩm thuốc độc của buôn làng nhắm bắn K’lang. Đau buồn khôn xiết, K’lang đã khóc rất nhiều, nước mắt chàng tuôn thành suối lớn, ngày nay gọi là Đạ Nhim (suối khóc). Sau cái chết của hai người, cha Biang rất hối hận, đứng ra thống nhất các bộ tộc thành một dân tộc có tên là K’Ho. Từ đó các đôi nam nữ trong làng dễ dàng đến với nhau. Ngọn núi cao ở làng La Ngư Thượng, nơi chàng K’lang và nàng H'biang chết được đặt lên là Lang Biang - tên ghép của đôi trai gái, để tưởng nhớ hai người và tình yêu của họ."










 






(Anh Sơn đã cao gần bằng Ông ngoại rồi, nhớ ngày bé bện hơi ông đến nỗi phải mang cả  áo của ông về mới ngủ được í., thế mà bây đã cao gần bằng ông rồi, thế mới biết thời gian trôi nhanh thật..)

















































Với con đường mòn quanh co được bao bọc bởi những tán cây rừng rập rạp, những rặng thông xanh rì, những đoạn dốc thẳng đứng ngoằn ngoèo  từ chân núi lên tới đỉnh , mây mù bao phủ chẳng cả nhìn thấy đường đi cộng với trận mưa buổi sớm làm con đường vốn đã nhỏ lại quanh co đèo dốc càng khó đi hơn. Ngồi trên xe Jeep gió thổi vù vù, người lớn thì thót tim riêng chỉ có bọn trẻ là vẫn hát vang suốt chặng đường và cười đùa inh ỏi mỗi khi bác tài biểu diễn những pha “rợn” tóc gáy. Cá nhân tôi cho rằng, đây cũng là một chuyến phưu lưu dành tặng chúng tôi khi đến với Đỉnh LangBiAng J, đỉnh núi được mệnh danh là “nóc nhà” của Đà Lạt










Đỉnh LangBiAng kia rồi, xuống xe, gió thổi vù vù như muốn hất tung cả người, rét run cầm cập nhưng cảnh đẹp quá, nên chẳng ai cưỡng được vẻ đẹp của thiên nhiên ban tặng cho mảnh đất này, mặc gió thổi bên tai, mặc cho cơn lạnh đang thấm vào từng thớ thịt, cả nhà ai ai cũng phấn khích, vẫn rất thích thú với cái sự “chụp choẹt” để lưu giữ được khoảnh khắc ở nơi này.




Đứng trên Đỉnh LangBiAng, toàn bộ cảnh vật của Thành phố Đà Lạt ẩn hiện thấp thoáng sau màn sương mù huyền ảo.  Và cũng từ đây, người bạn đồng hành là chiếc G11 liên tục hoạt động để ghi lại những khoảnh khắc kỳ diệu giữa chốn núi rừng còn chứa đựng nguyên sự huyền thoại và hoang sơ.

"Hạnh phúc là đây :)"










Còn gì tuyệt hơn khi được ngắm nhìn toàn bộ khung cảnh  thành phố từ Đỉnh LangBiAng:)).







 













 





Cảnh đẹp Cụ xuất khẩu thành thơ ngay khiến cho du khách đứng  quanh  nghe cụ đọc...










Bắn lén  hehe - "Cụ" đang kiểm tra lại, xem số quà mua cho gái nhớn ở nhà (Đấy nhá bác Nhật, ông mua cho bác ở trên Đỉnh LangBiAng đấy)



Đứng ở trên cao, nhiệt độ giảm xuống,  gió thổi vù vù bên tai khiến bọn trẻ đứa nào cũng co rúm vì lạnh :))










 













(Hạnh Phúc...)



















(Ông toàn bị con, cháu nó "bắn tỉa" ... đugns lúc đang móc ví mua quà cho con gái ở nhà ...sướng nhất chị Nhật nhá, bọn em chẳng đc giề hia hia ...)

























(Bá đạo chưa ? haha )





























(Chẳng hiểu nàng í mơ mộng cái giề đây ????? )




(Anh mình đang suy tư tước chuyện tình của LangBiAng...haha)










(Quyết đưa Em  về bên Anh ,,,,hehe )









(Nắm thật chặt để đi suốt cuộc đời này em nhé hia hia hia...ngưỡng mộ tóa )



(Cặp đôi hoàn hảo... haha ....)









 (Dáng đứng thật là bá đạo kkkkk)




















VÀ, tôi đứng đây, giữa khoảng không bao la ở độ cao gần 2000m này,  mọi ưu tư, phiền muộn bỗng tan theo mây gió, tôi có cảm giác  đến gần với thiên nhiên hơn.




















Rời khỏi LangBiAng, ai cũng xuýt xoa: ở đây đẹp quá, thơ mộng quá, thời tiết thích thế, khí hậu trong lành như thế này làm gì mà chẳng thọ thêm vài tuổi :))…, và người dân ở đây cũng rất đỗi thân thương, họ rất thân thiện, nhiệt tình, lịch sự và thích nhất là không có cái kiểu chặt chém các du  khách như các nơi khác .



Mời các bạn đi tiếp cùng chúng tôi đến Thăm Làng Hoa, Tượng Phật Dài 24m ở thành phố ngàn hoa này nhé. :)

 

http://haiphuong73.blogspot.com/2014/06/cam-nhan-mot-chuyen-i-phan-3.html

1 nhận xét:

  1. Ơi đỉnh LangBiang , đén đà lạt rồi mà bây giừ mới được chiêm ngưỡng ! cám ơn tác giả

    Trả lờiXóa