Trang

Thứ Tư, 2 tháng 7, 2014

CẢM NHẬN VỀ MỘT CHUYẾN ĐI! (Phần 9)


CẢM NHẬN VỀ MỘT CHUYẾN ĐI!

Trong cuộc đời của mỗi con người, ai cũng sẽ có những chuyến đi xa nơi mình sinh sống. Và với riêng tôi cũng vậy, tôi cũng từng có rất nhiều chuyến đi, với gia đình, với bạn bè.. Nhưng đối với tôi, chuyến đi này là một chuyến đi ấn tượng nhất từ trước đến nay, chuyến đi này đã đọng lại trong tôi một kí ức đẹp và không thể nào quên…



Mỗi ngày trôi qua, mỗi một địa danh nơi mình đến đã tạo cho tôi những cung bậc cảm xúc rất riêng biệt mà cái cảm xúc đó khó có thể thể hiện bằng lời, và tôi chỉ có thể nói : Đó là một cảm giác không thể nào quên trong kí ức của Tôi qua chuyến đi này.

Và - Qua mỗi chuyến đi như thế này, điều mà tôi

mong muốn nhất là những đứa trẻ còn

 học được cách yêu thương gia đình, bạn bè, yêu

thiên nhiên và có ý thức bảo vệ môi trường. Mỗi 

một nơi chúng tôi đi, mỗi một địa danh nơi

chúng tôi đến đều là cơ hội để trẻ được trải 

nghiệm và rèn luyện cho mình những kỹ năng 

cần thiết trong tương lai, được cọ sát và học hỏi 

sự quan tâm chăm sóc lẫn nhau,  đồng thời đây 

cũng là cơ hội để các bậc phụ huynh như chúng 

tôi thể hiện được tình yêu thương, chăm sóc của 

mình với con trẻ, giúp chúng mau trưởng thành 


hơn!!!




VÌ CUỘC ĐỜI LÀ NHỮNG CHUYẾN ĐI....





p/s: Khi tôi viết đến phần này là lúc tôi nhận đượctin bố tôi phải nhập viện để điều trị căn bệnh"Homãn tính... " của bố. Và trong tôi chợt nảy ra ý nghĩ sẽ in toàn bộ bài viết này cho bố tôi đọc. Đây cũng là nguồn động viên duy nhất của cô con gái út vẫn còn bé bỏng (trong mắt Bá)  gửi tới bố những điều tha thiết cháy bỏng nhất..,



" Bá hãy cứng rắn mạnh mẽ lên để chiến đấu 

nhé, chúng con luôn  CẦN  Bá và luôn Ở bên 

Bá...:) " . 


 Nói vậy thôi chứ tôi biết, bố tôi là một cựu chiến 


binh đã từng vào sinh ra tử, từng đối mặt với cái

 chết cận kề biết bao lần và cuối cùng bố tôi vẫn 

chiến thắng kẻ thù để trở về với gia đình thân yêu 

của mình.

Và sau 40 năm nghỉ hưu, đây cũng là lần đầu tiên


 bố tôi phải nằm viện, tôi tin rằng bố tôi cũng sẽ 

lại chiến thắng để đi tiếp chặng đường dài với 

chúng tôi, để có thêm được nhiều nhiều chuyến đi 

như lần này nữa. Hãy thật kiên cường Bá nhé.

Con và các anh chị, các cháu luôn cần Bá mà...:)). 

Chúng con dù đã lớn, dù đã trưởng thành nhưng


vẫn CẦN lắm vòng tay ấm áp yêu thương của

 Bá...Yêu Bá thật nhiều nhiều....Cố lên, cố lên Bá 

nhé!!!

Phần 9 : Hành trình Mũi Né  - Thành phố Hồ Chí Minh.

Hành trình từ Mũi Né – Phan Thiết tới Sài Gòn

chạy đúng 6h đồng hồ, trên chuyến xe êm ru của 

hãng Phương Trang nên cả nhà không ai thấy mỏi

 mệt,  20h chúng tối đến Sài Gòn và nhanh chóng 

trở về khách sạn.

Cả gia đình tôi ở khách sạn Hà My (của bạn tôi) 

nằm trên đường Thủ Khoa Huân kế bên chợ Bến

Thành nên rất tiện đi lại mua sắm và thăm thú. Từ 

khách sạn chỉ đi bộ chục phút là tới Dinh Độc Lập

hay Nhà thờ Đức Bà mà thôi…




Sau khi tắm giặt cả nhà rủ nhau đi chợ đêm Bến Thành thăm thú ngay, mặc dù trời mưa lây phây J, nhưng mưa thì mặc trời mưa, mưa thế chứ mưa nữa cũng không cản được bước chân của đại gia đình chúng tôi, ông ngoại và mẹ con tôi thì đến Sài Gòn nhiều lần rồi mà vẫn còn háo hức thì nói gì đến gia đình chị gái tôi, vì đây là lần đầu tiên, anh chị và các được đặt chân lên mảnh đất phồn hoa này nên chắc hẳn họ muốn khám phá mảnh đất này lắm…J

*Nhí nhố, nhí nhố và nhí nhố ..... :)












Dinh Độc Lập - Thành phố mang tên Bác - Hồ Chí Minh.






Ngày đầu tiên ở Thành phố mang tên Bác :


‘Như kế hoạch, sáng nay cả gia đình tôi đi thăm quan Dinh Độc Lập.

Trong kho tàng các di tích văn hóa lịch sử, Dinh Độc Lập góp mặt như một trong những di tích quốc gia có tầm quan trọng đặc biệt. Dinh Độc Lập – biểu tượng của chiến thắng, hòa bình thống nhất và toàn vẹn lãnh thổ của Việt Nam”


Hôm nay, khách vào Dinh rất đông, trong lúc ngồi 
chờ tôi thấy có rất nhiều đoàn khách nước ngoài…


Dinh Độc Lập được kiến trúc sư Ngô Viết Thụ thiếtkế  và xây dựng lại trên nền đất cũ của Dinh. Trong khuôn viên Dinh Độc Lập vẫn còn hai chiếc xe tăng mang số hiệu 843 và 390 của quân giải phóng như một minh chứng lịch sử của dân tộc ta.







Chiếc xe tăng mang số hiệu 843 do Bùi Quang Thận húc đổ Dinh 














Chả hiểu lúc này cậu ấm "rỗi " cái giề!!!


Thằng Bông, bán kem dạo hehe!!


Phòng tư liệu ...


Chiếc xe Jeep chở tướng Dương Văn Minh ra đầu hàng !







Bước vào trong, tôi có cảm giác thật khó tả, có cả nỗi xúc động và niềm tự hào về đất nước và con người Việt Nam thật kiên cường. Dinh thật to và đẹp, có đường dốc chạy lên trước cửa vào. Chúng tôi thăm không bỏ sót một phòng nào trong Dinh : Nào phòng làm việc của Tổng thống, phòng họp nội các, phòng yến tiệc, phòng xem phim….Mọi thứ trông vừa cổ mà cảm giác cũng như vừa mới đây .

Nhìn bề ngoài, Dinh Độc Lập cũng không khác mấy những tòa nhà khác, nhưng bên trong thực chất là một hệ thống phòng thủ quân sự phục vụ chiến tranh của chính quyền Sài Gòn. Hệ thống này được bao bọc bởi những phòng ốc sang trọng với những thiết  bị hiện đại nhất thời bấy giờ. Các phòng làm việc đầy đủ tiện nghi để tiếp khách quốc tế…

Xuống dưới các tầng hầm là hệ thống phòng thủ kiên cố, bom đạn không thể xuyên thủng, đó là các phòng họp kín, phòng trang bị hệ thống đài phát thanh, đến phòng ngủ của Tổng thống khi có chiến tranh….Kiên cố là vậy, nhưng cuối cùng thì chính quyền tay sai với sự hậu thuẫn của đế quốc Mỹ cũng đã bị sụp đổ.













Dẫu rằng lần này là lần thứ bao nhiêu rồi,  nhưng lần nào đến đây, được tận mắt chứng kiến, được tận tay sờ vào mỗi viên đá cảm xúc vẫn dâng trào, cảm giác như là đi trong mơ vậy.     
 
Đứng từ trên cao nhìn xuống những dòng người tấp nập, tôi càng thấy quý hơn máu xương và công sức của cha ông đã đổ xuống để mình có được cuộc sống hòa bình như ngày hôm nay.

Mỗi một hiện vật, một tư liệu lịch sử nơi đây, thực sự là bài học quý báu , là niềm tự hào vô bờ bến cho tất cả chúng ta.
Mỗi lần ra về, tôi tự thầm hứa với lòng mình, cố gắng sống những ngày tiếp theo  cho xứng đáng công lao của bao thế hệ, trong đó có Bố tôi.








Ông đọc thơ, chú cảnh vệ sướng cười tít...hehe






Mình đến bây giờ vẫn còn đang mơ ước có được cái máy trộn bột làm bánh (chỉ cần nhỏ thôi chứ ko dám mơ cái như thế này mà chưa có thế mà họ có từ thời mình chưa có mặt trên cuộc đời này ....) thật là ngưỡng mộ..





Khuôn viên trong Dinh Độc Lập!








BigBong hóa trang cho bác đây...hehe 




Chị Khoai bị anh Sơn bắn tỉa haha



Khi....."Ông đi Lạc" :))




Đây mới là hotboy nhá :))



Phần 10 : Công viên Tao Đàn & Nhà thờ Đức Bà.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét